Khám phá cà phê phân voi 1 triệu đồng/ly

Không chỉ đắt nhất, loại cà phê này còn độc đáo nhất thế giới với hương vị đặc biệt, bởi nó là những hạt cà phê đi qua đường tiêu hóa của voi.

Khám phá cà phê phân voi 1 triệu đồng/ly - 1
Quá trình tiêu hóa của voi được cho là mang lại cho cà phê hương vị đặc biệt. Tuy nhiên, nếu như không phải là một người sành uống, nguồn gốc của loại cà phê này có thể khiến bạn cảm thấy… buồn nôn khi thưởng thức nó.
Khám phá cà phê phân voi 1 triệu đồng/ly - 2
Blake Dinkin, một người Canada đã chi 300.000 USD để phát triển quá trình sản xuất cà phê với sự trợ giúp của những chú voi. Mẻ thu hoạch đầu tiên được 70kg cà phê loại này đã được bán hết.
Khám phá cà phê phân voi 1 triệu đồng/ly - 3
Một hạt cà phê lấy từ phân voi, mang hương vị hoa quả vì được tiêu hóa chung với mía và chuối.

Khám phá cà phê phân voi 1 triệu đồng/ly - 4
Loại cà phê đặc biệt này chỉ xuất hiện và có sẵn ở vài khách sạn sang trọng tại những thiên đường du lịch như Thái Lan, Maldives hay Abu Dhabi. Giá của một ly cà phê loại này khoảng 50 USD (tương đương 1 triệu đồng Việt Nam)
Khám phá cà phê phân voi 1 triệu đồng/ly - 5
Một người phụ nữ đang tìm kiến những hạt cà phê đắt đỏ.
Khám phá cà phê phân voi 1 triệu đồng/ly - 6
Do bị nhai hoặc biến mất sau bài tiết, phải mất chừng 30kg cà phê thô mới thu được 1kg cà phê ngà đen.
Khám phá cà phê phân voi 1 triệu đồng/ly - 7
Ly cà phê ngà đen được phục vụ tại một khách sạn ở Chiang Rai, phía bắc Thái Lan.

Cô gái cấy ghép thêm bầu ngực thứ 3 để được nổi tiếng

Ước mơ được xuất hiện trên kênh MTV vì việc có thêm ngực nên Jasmine Tridevil, 21 tuổi, đã phải tiết kiệm tiền trong hai năm để thực hiện ca phẫu thuật cấy thêm ngực.
Cô gái cấy ghép thêm bầu ngực thứ 3 để được nổi tiếng – Kỳ dị không thể tưởng được!


Bầu ngực thứ ba của Jasmine được làm từ silicone và phần da lấy từ bụng cô.


Mọi người thấy sở thích này có kỳ dị ko, chẳng hiểu sao lại có người có ước mơ kỳ quặc như vậy nhỉ. Quá là khác thường, quá là nguy hiểm nữa.

Dân xôn xao trước tin cá khổng lồ xuất hiện trên sông

Thông tin bắt nguồn từ số người dân đi dạo mát tại khu vực bờ kè sông Long Đại (Quảng Bình) thấy dưới nước xuất hiện con vật màu đen khá lớn.
Những ngày gần đây, trên sông Long Đại đoạn qua xóm 2, thôn Long Đại, xã Hiền Ninh (huyện Quảng Ninh) xôn xao thông tin có cá lớn xuất hiện.
Thông tin trên được bắt nguồn vào khoảng 20h ngày 13/7, khi một số người dân ở đây đang đứng dạo mát tại khu vực bờ kè của thôn thì thấy xuất hiện dưới nước một con vật màu đen khá lớn và gọi mọi người ra xem.
Tuy nhiên, khi mọi người đến thì con vật này đã lặn xuống nước biến mất. Người dân ở đây cũng cho biết thêm, trong đêm 14/7, con vật này cũng xuất hiện một lần nữa, từ đó đến nay không thấy trở lại.

Bức ảnh trên dòng sông Long Đại xuất hiện cá lớn.

Chiều 17/7, trao đổi với phóng viên, ông Nguyễn Khánh Hiều, Bí thư Đảng ủy xã Hiền Ninh cho biết: thông tin cá lớn xuất hiện trên sông Long Đại đang gây xôn xao dư luận trong mấy ngày gần đây. Chính quyền địa phương đã tích cực tìm hiểu và kiểm chứng thông tin. Tuy nhiên, số người chứng kiến sự việc ít, lại xảy ra vào ban đêm nên chưa xác định được.
Ông Hiều cũng xác nhận vài năm trước, tại thôn Long Đại người dân địa phương đã tiến hành vây bắt bất thành 2 con cá loi loại lớn.

Bí ẩn xác chết bó gối suốt 600 năm không phân hủy

Doc bao Ở ngôi nhà nhỏ nằm trên đỉnh một quả núi trơ trọi đá và lộng gió, có một thi hài vô cùng đặc biệt. Thi hài đã ngồi bó gối suốt 600 năm qua.
Trong một ngôi nhà nhỏ xíu, là nhà cầu siêu, trên đỉnh một quả núi trơ trọi đá và lộng gió, có một thi hài vô cùng đặc biệt. Thi hài đã ngồi bó gối suốt 600 năm qua. Mặc cho thế sự xoay vần, mặc cho thuyết chuyển hóa vật chất, xác ướp vẫn ngồi đó thách thức thời gian, thách thức các nhà khoa học.
Trong giới Phật giáo Tây Tạng, thì chuyện các thiền sư lỗi lạc, các tăng ni khi hóa biến thành xác ướp không có gì lạ lùng. Nhiều thiền sư, khi biết mình không sống được nữa, thì họ vào hang đá ngồi thiền. Người khác sẽ xếp đá bít cửa hang lại, chỉ để hở một lỗ nhỏ bằng ngón tay để không khí lưu thông.
Trong nhiều tháng trời, họ không ăn gì, chỉ uống chút nước. Họ ngồi trong hang theo tư thế kiết già. Tinh thần của các thiền sư thoát khỏi thể xác. Vài tháng sau, nếu thấy cửa hang có mùi hôi, thì chắc chắn thiền sư đó đã chết thối, họ sẽ mở hang đem chôn. Nhưng nếu thấy mùi thơm lan tỏa, thì vị thiền sư đã biến thành xá lợi toàn thân.
Thiền sư đã trở thành một pho tượng bất tử bằng thịt xương.Nhưng các nhà khoa học phương Tây không tin điều đó. Họ nghĩ rằng, các thiền sư này đã sử dụng bí quyết nào đó để ướp xác mình. Có thể họ uống một loại độc tố đặc biệt, để vi trùng không sinh sôi được, xác khô quắt lại và biến thành xác ướp.
Tóc vẫn còn trên xác khô 600 năm. Việc tìm ra hóa chất trong các xác ướp kiểu này rất đơn giản với khoa học hiện đại. Thế nhưng, đến nay, các nhà khoa học phương Tây vẫn chưa phát hiện ra loại hóa chất gì tồn tại trong những xác ướp khô quắt này. Xác ướp trên đây là một ví dụ.Xác ướp kể trên, theo người dân địa phương, theo các tăng ni, là của nhà sư Tây Tạng có tên Sangha Tenzin.
Xác ướp này vốn ở trong một hang động tự tạo, giống như ngôi mộ, ở làng Ghuen, thung lũng Spiti. Đây là vùng đất cấm, nằm ở ranh giới giữa Ấn Độ và Trung Quốc.Xác ướp này vốn được người dân trong làng phát hiện từ thập niên 70 của thế kỷ trước. Khi đó, khu vực này bị động đất mạnh, nhiều trái núi nứt toác, làm lộ ra hang mộ chứa xác ướp.Vì là khu vực cấm, nên một thời gian dài, ngoài người dân làng Ghuen, thì không ai được biết đến. Chỉ đến gần đây, các nhà khoa học, những người leo núi mạo hiểm tìm đến, mới tiếp cận được xác ướp để nghiên cứu. Từ đó, thế giới mới biết đến sự tồn tại của xác ướp đặc biệt này.
Thấy được sự quý giá của xác ướp, các nhà khoa học phương Tây đã đề xuất chính quyền thực hiện phương pháp bảo quản. Chiếc lồng kính đã bọc xác ướp lại, rút chân không, để đảm bảo các điều kiện tự nhiên không tác động được đến xác ướp này.Mặc dù đã trải qua 600 năm nằm trong hầm mộ, cùng với mấy chục năm lộ thiên, nhưng xác ướp vẫn còn rất tốt. Da khô lại, song vẫn giữ màu sắc tự nhiên. Xương cốt vẫn rất cứng. Thậm chí, tóc vẫn còn nguyên trên đầu.
Răng, móng tay vẫn còn đủ.Một số lý giải ban đầu như sau: Vào những ngày cuối đời, vị thiền sư này đã ngồi kiết già, không ăn uống gì cả. Do đó, lượng mỡ được đốt sạch. Các bộ phận của cơ thể cũng được tiêu đi, co lại còn rất nhỏ. Khi cơ thể thiền sư khô đét lại thì hóa. Trước khi chết, vị thiền sư này đã tự quấn dây vào cổ, nối với đùi, tay của mình. Khi chết, sợi dây đã giữ cho cơ thể trong tư thế ngồi bó gối.
Do cơ thể không còn nhiều năng lượng, nên hạn chế tối đa sự xâm chiếm của vi khuẩn. Cùng với đó là môi trường khô ráo, không có sự hoạt động của vi khuẩn. Chính vì thế, xác ướp được bảo quản một cách tự nhiên.Tuy nhiên, lý giải này của các nhà khoa học được đánh giá là thiếu thực tế.
Người Tây Tạng tin rằng, xác ướp này là thành tựu tu thiền đạt đến cảnh giới tối cao của các thiền sư. Truyền thuyết của người dân kể rằng, 600 năm trước, ngôi làng xuất hiện rất nhiều bọ cạp. Loài bọ cạp tấn công giết gần hết dân làng. Vị sư này đã lên núi tu thiền rồi hóa. Khi ông chết, bầu trời xuất hiện cầu vồng, sấm chớp và bỗng dưng loài bọ cạp biến mất hoàn toàn.

Xác chết đi lại, tìm đường về nhà ở Indonesia

Chuyện xác chết "đội mồ sống dậy", tìm đường về nhà ở bộ tộc Toraja, Indonesia hiện vẫn là một ẩn số khó lý giải đối với các nhà khoa học.

Câu chuyện kỳ lạ này có nguồn gốc từ tập tục Ma’nene của người Baruppu tại huyện miền núi Tana Toraja thuộc tỉnh Nam Sulawesi, Indonesia. Theo phong tục truyền thống, xác chết của những người thân trong gia đình, tổ tiên được những người còn sống đào lên. Sau đó, họ đem những thi thể này về nhà, thay quần áo mới như một cách tưởng nhớ người đã khuất. Thời gian cử hành các nghi lễ kéo dài trong 3 ngày.
Điều kỳ lạ là những xác chết này có thể tự đứng dậy, di chuyển khắp làng và tự tìm đường về nhà như người sống. Điều này bắt nguồn từ việc, người dân ở đây tin rằng, hồn ma của người quá cố cần phải quay trở về ngôi làng mà họ từng sinh sống để gặp lại người thân, họ hàng. Do đó, họ mời pháp sư đến gọi linh hồn và khiến xác chết sống lại.
Pháp sư có thể làm cho một xác chết nằm yên trong quan tài có thể đi lại khắp làng cũng như xuất hiện trong đám giỗ của chính họ. Thông qua những lời cầu khấn, bài văn tế... của pháp sư, người thân, con cháu sẽ không bị người quá cố trách phạt vì hành động đào mộ này.

Chuyện xác chết tự "đội mồ sống dậy" ở Indonesia không phải là chuyện quá xa lạ.
Xác chết đi lại, tìm đường về nhà ở Indonesia
Nhờ tài nghệ của các pháp sư, các xác chết có thể tự mình đi lại như robotvà tự tìm được đường về nhà.
Nhờ tài nghệ của các pháp sư, các xác chết có thể tự mình đi lại như robot và tự tìm được đường về nhà.
Sau khi trở về nhà, xác chết sẽ được thay trang phục mới và đặt lại vào quan tài.
Sau khi trở về nhà, xác chết sẽ được thay trang phục mới và đặt lại vào quan tài.
Sau khi được
Sau khi được "làm phép", xác chết có thể đi lại bình thường mà không gặp rắc rối gì. Điều đặc biệt là, nếu có người nói chuyện với thây ma trên đường trở về, thây ma đó sẽ ngã xuống và không thể đứng dậy tiếp tục cuộc hành trình.
Tuy tập tục này khá phổ biến ở Indonesia nhưng cho đến nay, các nhà khoa học vẫn không thể lý giải được lý do vì sao các pháp sư có thể khiến các thây ma đi lại và tự tìm đường về nhà.
Tuy tập tục này khá phổ biến ở Indonesia nhưng cho đến nay, các nhà khoa học vẫn không thể lý giải được lý do vì sao các pháp sư có thể khiến các thây ma đi lại và tự tìm đường về nhà.
Xác chết đi lại, tìm đường về nhà ở Indonesia
 Xác chết sẽ tự tìm được đường về nhà nhờ phép thuật của pháp sư.
Xác chết sẽ tự tìm được đường về nhà nhờ phép thuật của pháp sư.
Xác chết đi lại, tìm đường về nhà ở Indonesia
Người chết sẽ được đặt lại vào quan tài và đem chôn như cũ.
Người chết sẽ được đặt lại vào quan tài và đem chôn như cũ.

Bí đao khổng lồ nặng cả tạ ở Việt Nam

Những quả bí đao khổng lồ có cân nặng lên tới 30-80 kg đã khiến cho những ai lần đầu chiêm ngưỡng cũng phải thốt lên: bí khổng lồ!

Trái bí đao bung trồng trên đất nuôi tôm nặng 32,8kg của ông Trần Văn Chánh (ngụ tại ấp Huệ 1, xã Ninh Hòa, huyện Hồng Dân, Bạc Liêu).
Tận mắt thấy bí đao khổng lồ tại Việt Nam nặng cả tạ to như heo rừng
Ông Nguyễn Văn Thông (ngụ ở xã Thới Thạnh, huyện Cờ Đỏ, TP Cần Thơ) với trái bí cân nặng đến 41 kg, dài khoảng 1 m, chu vi khoảng 1,2 m mà gia đình ông đã trồng được.
Tận mắt thấy bí đao khổng lồ tại Việt Nam nặng cả tạ to như heo rừng
Làng Chánh Trạch, xã Mỹ Thọ, huyện Phù Mỹ (Bình Định) là nơi nổi tiếng với loại nông sản đặc hữu: bí đao “khổng lồ”.
Tận mắt thấy bí đao khổng lồ tại Việt Nam nặng cả tạ to như heo rừng
Tận mắt thấy bí đao khổng lồ tại Việt Nam nặng cả tạ to như heo rừng
Những trái bí khủng nặng trĩu được người nông dân chăng đỡ bằng những sợi dây nơm hoặc những tấm lưới chắc chắn.
Tận mắt thấy bí đao khổng lồ tại Việt Nam nặng cả tạ to như heo rừng
Mỗi lần cắt dây hái trái cần 2-3 người đỡ trái bí. Nếu bí bị rơi mạnh sẽ dễ bị hư khi để lâu.
Tận mắt thấy bí đao khổng lồ tại Việt Nam nặng cả tạ to như heo rừng
Mức độ khổng lồ của bí đao tại Mỹ Thọ khó có nơi nào sánh bằng. Những quả bí đao thường có cân nặng trung bình khoảng 50 kg, có khi lên tới 70 kg, dài 60 – 90cm.
Tận mắt thấy bí đao khổng lồ tại Việt Nam nặng cả tạ to như heo rừng
Đường kính của những quả bí đao này lớn đến nỗi vòng tay của bé gái cũng không ôm hết.

Rắn khổng lồ dài hơn 7m khiến cả làng phát hoảng

Con rắn khổng lồ có thể nuốt chửng một đứa trẻ hoặc một con cừu, một con bê. 

Một con rắn khổng lồ dài 7,6m đã bị dân làng Benito Juarez, một vùng xa xôi của Mexico đánh chết vì lo sợ nó có thể gây nguy hại cho dân làng khi có thân hình quá lớn, có thể nuốt vừa một đứa trẻ.
Bức ảnh con rắn khổng lồ do một người qua đường chụp được.
Bức ảnh con rắn khổng lồ do một người qua đường chụp được.



Con rắn khổng lồ được phát hiện nằm bên cạnh đường sắt. Các hành khách đường sắt đã bật báo động sau khi họ nhìn thấy con rắn đi vào làng. Người dân ở đây đã nhanh chóng mang theo gậy, dao, săn tìm con vật khi nó đang cố gắng chui vào những bụi cây.

Các nhà bảo tồn đã chỉ trích hành động của dân làng là hành vi giết hại động vật và yêu cầu phải có hình phạt với những người ra tay đánh chết con rắn.

Tuy nhiên, các dân làng cho rằng họ có quyền được bảo vệ các vật nuôi của họ và chính bản thân họ trước con vật khổng lồ này.

Một người dân địa phương, Nicandro Aguilar nói: “Tôi chưa bao giờ thấy một con rắn lớn như thế, và rõ ràng rằng đó là một mối nguy hiểm đối với người dân trong vùng. Nó to đến nỗi có thể nuốt chửng một đứa trẻ hoặc một con cừu, một con bê.”

Người dân trong vùng này cho rằng con rắn đã sống trong một hang gần đó và họ nghi ngờ đây chính là thủ phạm của việc biến mất một vài con vật nuôi của họ trong khu vực.

Sau khi “trừ khử” được con vật to lớn này, người dân ở đây cũng đang có kế hoạch sẽ lột lấy da của nó để sử dụng. 

Hài cốt 200 tuổi vẫn chảy máu, ngàn người tranh nhau đến xin uống chữa bệnh

Bộ hài cốt 200 tuổi ở Nam Định vẫn chảy máu, người dân khắp nơi tranh nhau đến xin uống nước hài cốt để chữa bệnh.


Đến giờ người dân ở Trực Ninh, Nam Định vẫn kể lại câu chuyện năm 2012 người dân xã Trực Hùng đào được bộ hài cốt chảy máu, người dân khắp nơi thi nhau đến uống.
Từ ngày người dân xã Trực Hùng (Trực Ninh, Nam Định) tận mắt nhìn thấy bộ hài cốt của cụ Đỗ Tựu, ngày nào cũng tấp nập người xin những dúm bông thấm máu từ bộ hài cốt rồi mang theo can, chai để lấy nước uống nước hài cốt để chữa bệnh.

Gần hai trăm năm dưới lòng đất, hài cốt vẫn chảy máu?

Khi tôi hỏi thăm đến nhà thờ Lác Môn (xã Trực Hùng), nơi đặt hài cốt cụ Đỗ Tựu, những người dân ở tận huyện bên kia sông (Nam Trực) đã sốt sắng: “Đến xin ơn “thánh Tựu” đúng không?”. Mấy cụ bà móm mém: “Vào nhanh đi con, tranh thủ buổi trưa vào mà xin thánh, kẻo đến chiều lại không có chỗ mà chen đâu”.
Tôi chưa kịp có phản ứng gì, các bà đã thay nhau kể cho tôi nghe về “thánh Tựu”. Rằng cụ Đỗ Tựu là người sống từ thời vua Tự Đức, “Hồi đấy cấm đạo ghê lắm, nhà “thánh Tựu” bị bắt cả hai anh em, người em sợ quá bảo là sẽ bỏ đạo nên được thả về, còn người anh thì nhất quyết không nên bị chém đầu”.

Di cốt của cụ Đỗ Tựu khi mới được đào lên
Tám người bị chém theo sắc lệnh cấm đạo vua Tự Đức ra năm 1848 nhưng chỉ có sáu người được chôn ở gần chợ của xã. Đến năm 1958, di cốt của các cụ được chuyển vào trong khuôn viên nhà thờ, cùng chôn ở mộ Đài (mộ chôn tập trung) nhưng khi đó không ai mở nắp tiểu sành ra nên không rõ bên trong thế nào. Chỉ đến tháng 7 năm 2009, giáo xứ Lác Môn mở rộng khoảng sân bao quanh nhà thờ nên phải dời mộ phần đi nơi khác. Khi mộ phần của năm giáo dân bị bêu đầu năm xưa được đào lên thì những chiếc tiểu chỉ còn lại dúm đất và mảnh đồng nhỏ ghi tên tuổi của người nằm trong đó. Đến khi linh mục mở nắp tiểu thứ sáu thì những người đứng xung quanh tá hỏa, mặt cắt không còn một giọt máu.
Ông Đoàn Văn Bân 74 tuổi, là người có mặt lúc cha sứ mở nắp tiểu, kể: “Cha vừa mở nắp tiểu ra, lạy Chúa tôi bao nhiêu là máu, máu cả ở dưới đáy tiểu, cả ở những lóng xương rỉ ra. Trong tiểu không có đầu lâu vì ngài đã bị vua Nguyễn bêu đầu rồi mà”. Ông Nguyễn Văn Huấn nhanh nhẩu chen vào: “Hôm ấy tôi cũng tham gia vào việc đào đất di dời mộ, lúc thấy nước đỏ chảy ra, lại có mùi tanh như máu tươi, tôi hãi quá ngất lịm đi, không còn biết trời đất gì nữa. Mấy chục năm bốc mộ thuê mà chưa bao giờ tôi sợ đến mức ngất đi như thế cả”.
Việc máu từ xương chảy ra tiểu sành nhanh chóng lan ra khắp xã, người từ khắp các ngõ rầm rập chạy đến, vừa chạy vừa kêu: “Cụ Đỗ Tựu hiển thánh rồi”. Giáo dân kéo đến đông nghịt sân nhà thờ, vòng trong vòng ngoài xung quanh ngôi mộ. “Mọi người chen đến đông lắm, ai cũng đòi quệt máu của ngài nhưng cha sứ không cho. Chỉ đến khi cha hứa là sẽ lấy bông thấm máu rồi chia cho mọi người thì mọi người mới chịu, chứ chen lấn, xô đẩy kinh lắm”, ông Bân nhớ lại, “Mà ngài hiển thánh thật đấy, không thì tại sao gần hai trăm năm mà phần xương của ngài vẫn còn nguyên xi, những ông khác chả còn cái gì cả?”.
Ô tô nối đuôi nhau tới xem bộ hài cốt, náo động cả một vùng quê.
Số bông thấm máu được chia nhỏ tẹo như đầu tăm bông mà vẫn không đủ để chia cho mọi người, những người chậm chân đến sau cứ ời ời kêu tiếc. Không có được bông tăm máu của cụ Tựu, nhiều người đến trước tủ kính đựng di cốt của cụ cứ thế lấy khăn, lấy vải di di trên mặt kính để “xin ngài ban phước, cất hết bệnh tật của con đi”.

Xin nước trong huyệt mộ về chữa bệnh

Việc di cốt của cụ Đỗ Tựu chảy máu, hiển thánh cứu giúp giáo dân lan ra khắp mọi nơi, ngày nào cũng có đoàn người và xe ùn ùn kéo đến xin uống nước hài cốt. Từ miền Trung, miền Nam cũng có nhiều người khăn gói quả mướp, cơm nắm muối vừng ra Bắc, đến Lác Môn xin ơn. Rồi chẳng biết từ bao giờ, người Lác Môn có câu: “Thứ nhất là thánh La Vang; thứ nhì sứ Lác; thứ ba họ Bùi” (thánh địa La Vang thuộc huyện Hải Lăng, tỉnh Quảng Trị, Lác Môn và Bùi Chu thuộc Nam Định) để nói về sự linh thiêng của “thánh Tựu” nơi họ.
Hài cốt 200 tuổi vẫn chảy máu, tranh nhau đến xin uống chữa bệnh
Hai năm làm công việc trông coi nhà thờ và nơi đặt di cốt “thánh Tựu”, ông Bân kể: “Mọi người đến xin ơn ngài. Ô tô to ô tô bé đỗ chật kín đường làng. Người ta mang can to can nhỏ đến để lấy nước ở trong huyệt mộ cũ. Múc đến cạn trơ đáy, nước đục ngầu toàn bùn là bùn. Có bà ở Ninh Bình múc can nước lên bảo: “Thối quá ông ạ, vừa đục vừa thối thế này thì uống làm sao được!”. Thế mà bà ấy mang về đến nhà rồi thì lạy Chúa tôi, nước lại trong vắt và không có mùi gì. Một bà khác ở Hải Phòng, mang hai can nước về nhà rồi nhưng khi bà ấy bảo với chồng rằng lấy nước dưới huyệt mộ của ngài thì ông này bắt mang ra ao đổ. Nhưng lạy Chúa tôi, nước đổ đến đâu, nước ao loang đỏ đến đấy… Tên tuổi của những người được ngài ban ơn đều có cả đấy, họ được ngài chữa khỏi nên quay lại để tạ ơn”.
Hàng trăm tấm bảng tạ ơn bằng gạch men trắng in chữ xanh được gắn kín trên bức tường trong nhà thờ cụ Tựu. Người tạ ơn vì khỏi bệnh điên sau 18 năm. Người tạ ơn vì chồng hết cờ bạc… Lại còn có người tạ ơn vì khỏi bệnh… si-đa giai đoạn cuối??? Tôi hỏi: “Vậy có nhiều người trong làng được “ngài” ban cho khỏi bệnh hay không?” Ông Bân bảo: “Tuyền người phương xa được ngài ban ơn thôi chứ ở làng thì ít lắm. Nhưng cũng có đấy, cô cứ vào trong làng mà hỏi”.
Hài cốt 200 tuổi vẫn chảy máu, tranh nhau đến xin uống chữa bệnh
Nhiều người chờ đợi bên ngoài chờ tới lượt được vào tận mắt chứng kiến hài cốt của ông Đỗ Tựu. Ảnh internet.
Người ta chỉ cho tôi vào nhà Phan Thị Uẩn, nhà gần ở bến phà Ninh Cường. Chỉ có mình bà ở nhà bán hàng tạp hóa nho nhỏ. Chồng bà đi làm, con cháu thì toàn ở xa. Bà kể, trước đây một nửa trong tổng số 12 đứa cháu nội ngoại của bà luôn ốm đau quặt quẹo, có nuôi mà không có lớn. Bà sang nhà thờ Lác Môn, quỳ trước bộ xương của “thánh Tựu” cầu xin cho các cháu khỏe mạnh. “Từ bấy, chúng nó ít ốm đau hẳn. Bản thân tôi bị dạ dày, đã bục mấy lần nhưng từ ngày xin ngài, chả thấy cái dạ dày đâu nữa”, bà Uẩn nói
- Bà xin bằng cách nào ạ? – Tôi hỏi.
- Tôi chậm chân không lấy được bông thấm máu của ngài nên mang chai ra huyệt xin nước về uống.
- Nhưng uống nước trong huyệt mộ, nghe đã thấy ghê ghê?
 - Ghê gì?! Nước trong vắt như nước mưa ấy, chả có mùi gì cả. Hàng nghìn người uống mà có ai làm sao đâu, lại còn khỏi bệnh nữa. Sống phải biết tin chứ. tin thì sẽ được, tìm thì sẽ thấy cô ạ.
Đúng là sống thì cần phải có niềm tin. Nhưng tin mà phản khoa học đến mức chen nhau lấy máu từ bộ xương gần hai trăm năm tuổi, đến mức lấy nước trong huyệt mộ về uống như ông Bân, bà Uẩn và hàng ngàn người mê tín khác kéo đến nhà thờ Lác Môn thì đúng là mù quáng!.
TS. Vũ Thế Khanh, Tổng giám đốc Liên hiệp Khoa học công nghệ tin học ứng dụng (UIA) cho rằng, việc bộ xương này có chảy máu thật hay không vẫn chưa thực sự rõ ràng vì chưa có một cuộc xét nghiệm y tế nào để chứng minh cả. Còn việc nhiều người nói đã chữa khỏi bệnh nhờ uống nước hài cốt chỉ là do tâm lý mà thôi. “Khi con người đến cầu nguyện, trong lòng họ thấy thanh thản và tin tưởng rằng “thánh” đang phù hộ và chữa bệnh cho mình nên có cảm giác khỏi bệnh. Tâm lý đó đã tạo nên sự thoải mái trong người, từ đó bệnh tình cũng vì thế mà thuyên giảm”, ông Khanh nói.
Về việc máu chảy ra từ hài cốt của ông Tựu, PGS.TS Nguyễn Lân Cường (Viện Lịch sử Việt Nam) cho biết: “Có những hiện tượng của con người mà từ trước đến nay chưa giải thích được. Như việc nhà sư Thích Quảng Đức tự thiêu cháy hết các bộ phận trong cơ thể con người mình, duy chỉ có trái tim là còn nguyên vẹn”. Nhưng với việc người dân cho rằng máu và nước trong huyệt mộ có thể chữa nhiều bệnh thì ông Cường khẳng định là không có chuyện đó. Đây chỉ có thể là sự thêu dệt của người dân làm thần thánh hóa hiện tượng lạ có ở bộ xương mà thôi.

Ly kỳ chuyện người đến từ “kiếp trước” ở Ấn Độ

Ly kì chuyện người đến từ kiếp trước, một phụ nữ ở Ấn Độ đến từ kiếp trước. Khoa học không lý giải được nhưng ai nấy đều tin.

Kiếp trước có thực sự tồn tại?
Chuyện con người không chỉ sống có một lần hay chuyện chết đi xuống âm phủ, uống chén canh Mạnh Bà rồi đầu thai sang kiếp khác tưởng chừng chỉ có trong các cuốn tiểu thuyết. Tuy nhiên, trên thực tế vẫn có những điều mà khoa học đến nay vẫn chưa lý giải được. Có những bằng chứng buộc ta phải tin vào những câu chuyện nguoi den tu kiep truoc tưởng như bịa đặt ấy.
Câu chuyện về Shanti Devi
Ngày 18/1/1902, một bé gái được đặt tên là Ludgi đã chào đời trong gia đình nhà Chaturbhuj đang sinh sống tại ngôi làng Mathura, Ấn Độ.
Khi Ludgi lên 10 tuổi, một cuộc hôn nhân được sắp đặt giữa cô và người đàn ông cùng làng tên là Kedarnath Chaube,. Qua tuổi dậy thì, Ludgi mang bầu lần đầu tiên nhưng đã bị sẩy thai. Lần mang bầu thứ hai, cô đã sinh được một bé trai kháu khỉnh ở bệnh viện công Agra. Tuy nhiên, sau khi vượt cạn, cô gặp biến chứng nghiêm trọng dẫn đến tử vong.
1 năm, 10 tháng, 7 ngày sau cái chết của Ludgi, vào ngày 11/12/1926, một bé gái xinh đẹp được sinh ra ở Babu Rang Bahadur Mathur, thuộc Chirawala Mohulla, một vùng đất nhỏ ở Delhi. Cô bé được đặt tên là Shanti Devi.
Shanti bị mắc chứng chậm nói cho đến năm lên 4 tuổi. Khi bắt đầu biết nói, cô bé đã gây ngạc nhiên cho gia đình khi tuyên bố rằng: “Đây không phải là nhà của tôi! Tôi có một người chồng và một đứa con trai ở Mathura! Tôi phải trở về bên họ!”.
Shanti còn nói nằng chồng cô ở Mathura, là chủ của một của hàng bán quần áo và họ có một cậu con trai. Cô tự gọi mình là Chaubine (có nghĩa là vợ của Chaube). Bố mẹ cô bé cho rằng, đó hoàn toàn là do trí tưởng tượng quá xa của con gái và chẳng hề để tâm đến những lời nói này. Tuy nhiên sau đó họ bắt đầu lo lắng khi cô bé cứ liên tục nhắc lại câu truyện đó hết lần này đến lần khác, kể lại những sự việc xảy ra trong cuộc sống của cô và người chồng ở Mathura.
Trong hình hài một bé gái, Shanti đã tìm mọi cách để gặp lại được “gia đình kiếp trước” của mình
Có khi trong những bữa ăn, Shanti nói: “Khi còn sống ở Mathura, con đã ăn rất nhiều loại kẹo khác nhau.” Đôi lúc, khi được mẹ thay quần áo, cô bé hay nói rằng loại trang phục này mình đã từng mặc qua. Điều gây tò mò hơn là, cô gái có nhắc đến 3 đặc điểm đặc biệt của người chồng: anh có làn da trắng, có một cái mụn cóc lớn bên má trái và đẹo kính cận. Cô gái còn nhớ rằng cửa hàng của chồng mình nằm ngay trước ngôi đền Dwarkadhish. Shanti thậm chí còn kể rất chi tiết về nguyên nhân cái chết của mình là do khó sinh.
Trước khi cô bé lên 6 tuổi, ba mẹ Shanti rất hoảng loạn và lo lắng. Họ đã tham khảo ý kiến tư vấn của bác sĩ gia đình để rồi quá ngạc nhiên khi một cô bé lại có thể miêu tả vô cùng chi tiết và chính xác về quy trình phẫu thuật đẻ mổ. Theo Shanti, chính cô đã phải trải cuộc phẫu thuật đó.
Khi Shanti lớn hơn, cô van nài ba mẹ đưa mình trở về Mathura. Tuy vậy, không bao giờ cô ấy nhắc đến tên của chồng mình. Theo phong tục ở Ấn Độ, người vợ không được phép nói tên chồng mình. Thậm chí khi bị gặng hỏi, Shanti chỉ đỏ mặt và nói: “Con sẽ nhận ra anh ấy nếu được đưa về Manthura.”
Ba mẹ Shanti nghĩ rằng con gái họ bị rối loạn trí óc và đã cố gắng hết sức để ngăn cản, không cho cô tiếp tục nói đến những chuyện kỳ lạ. Nhưng Shanti vẫn không ngừng nói về một “gia đình khác” của mình và còn cho biết cả địa chỉ nhà và thông tin chi tiết về “chồng” cũng như “gia đình nhà chồng”.
Cuối cùng, một giáo viên ở trường Trung học Ramjas ở Delhi đã nói với Shanti rằng, nếu cô nói tên người chồng của mình thì thầy giáo sẽ đưa cô đến Mathura. Dường như đã bị thuyết phục, Shanti khẽ thì thầm vào tai thầy giáo cái tên “Kedarnath Chaube”. Người thầy giáo nói với Shanti rằng ông sẽ sắp xếp cho một chuyến đi tới Mathura ngay sau khi kiểm tra một vài điều. Sau đó, ông đã viết một bức thư gửi cho Kedarnath Chaube, thuật lại chi tiết những gì Shanti đã nói và mời anh ta đến Delhi.
Thật ngạc nhiên, người thầy giáo đã rất nhanh chóng nhận được bức thư hồi đáp từ Kedarnath, thừa nhận rằng người vợ trẻ của anh ta là Ludgi vừa mới qua đời. Điều còn gây sốc hơn nữa là toàn bộ những gì mà Shanti miêu tả về ngôi nhà cũ, những thành viên trong gia đình ở “kiếp trước” không sai một li…
Sau đó, câu nguoi den tu kiep truoc của Shanti đã nhanh chóng lan truyền ra khắp đất nước Ấn Độ. Có rất nhiều nhà nghiên cứu đã bị hấp dẫn bởi câu truyện này.
Khi Mahatma Gandhi – một người thầy giáo theo chủ nghĩa hòa bình – nghe được câu truyện, ông đã tìm gặp Shanti để nói chuyện riêng và ngỏ ý mời cô về ở trong ashram (tu viện hoặc nhà chùa) của ông.
Gandhi phát động một ủy ban điều tra và báo cáo về câu truyện của cô gái nhỏ Shanti. Rất nhanh chóng, 15 người nổi tiếng bao gồm cả chính trị gia, các nhà lãnh đạo đất nước và nhân viên của các hãng truyền thông đã cùng nhau thành lập nên một ủy ban điều tra và nghiên cứu. Họ đã thuyết phục ba mẹ Shanti đưa cô cùng đi đến Mathura.
Sau khi đi bằng tàu đến Mathura, Shanti đã nhanh chóng đưa cả đoàn thẳng tiến về ngôi nhà cũ của cô. Cô còn miêu tả lại rất chính xác quang cảnh nơi đây nhiều năm về trước, trước khi nó được xây dựng lại.
Nhằm kiểm tra Shanti Devi, Kanjimal đã giới thiệu Kedarnath là anh trai chồng của Shanti. Shanti đỏ mặt và đứng nép vào một bên. Có người hỏi vì sao cô lại xấu hổ trước mặt anh trai của chồng. Shanti đã nói: “Không, đó không phải là anh trai của chồng tôi. Anh ấy chính là chồng của tôi.” Sau đó cô nói với mẹ rằng: “Không phải con đã nói là anh ấy có làn da trắng với cái mụn cóc to ở bên má trái gần tại sao?”
Sau đó, Shanti nhờ mẹ chuẩn bị bữa ăn cho khách. Khi mẹ cô hỏi bà nên chuẩn bị món gì thì Shanti đã nói rằng chồng mình rất thích ăn bánh kếp khoai tây và cà ri bí ngô. Kedarnath lúc đó không nói nên lời, bởi vì đó chính là món ăn yêu thích của anh.
Kedarnath hỏi Shanti rằng liệu cô có thể nói thêm một điều gì đó “khác thường” để anh có thể thực sự chấp nhận chuyện cô chính là vợ anh hay không. Shanti đã đáp lại: “Vâng, có một cái giếng trong sân nhà chúng ta và em đã từng tắm ở đó”.
Ly kỳ chuyện người đến từ kiếp trước ở Ấn Độ
Shanti khi về già
Cô thậm chí còn có thể nói vanh vách về những thông tin “bí mật” trong gia đình, như là ai trong gia đình đã ngoại tình, điều mà người ngoài không thể nào biết được. Nhưng điều này vẫn chưa đủ để thuyết phục Kedarnath. Anh ấy cần một cái gì đó thực sự riêng tư, điều mà chỉ có người vợ quá cố của anh mới biết được.
Thực ra, Ludgi bị viêm khớp rất nặng, điều này khiến cô gặp khó khăn trong khi đi lại cũng như khi “gần gũi” chồng. Nhưng Ludgi đã tìm ra cách để cô có thể khắc phục được điều này trong khi hai vợ chồng thân mật. Đây là chuyện mà chỉ riêng Ludgi và anh Kedarnath biết được, nhưng thật kì diệu khi Shanti đã nói ra hết, thật chi tiết rõ ràng. Cuối cùng thì Kedarnath đã bị thuyết phục!
Tiến sĩ Ian Stevenson, một người nghiên cứu rất sâu về vấn đề luân hồi cho biết: “Tôi cũng từng phỏng vấn Shanti Devi, cha cô ấy và cả những nhân chứng xung quanh, bao gồm cả Kedarnath, người chồng đã khẳng định Shanti Devi chính là Ludgi – vợ anh ta. Nghiên cứu của tôi đã chỉ rõ ra rằng, Shanti đã trả lời chính xác ít nhất 24 câu hỏi có liên quan đến kí ức của Ludgi”.
Sau này, nguoi den tu kiep truoc Shanti đã không kết hôn và tiếp tục trở thành đối tượng nghiên cứu của các nhà khoa học. Chuyên gia Mahatma Gandhi đã lập một ủy ban để điều tra và báo cáo được xuất bản vào năm 1936. Ngoài ra, một tác giả Thụy Điển cũng đến thăm cô 2 lần để viết 1 cuốn sách về trường hợp này. Các cuộc phỏng vấn của cuối của Shanti đã diễn ra chỉ bốn ngày trước khi bà qua đời vào ngày 27/12/1987.

Xôn xao sinh vật lạ xuất hiện giống y đúc “quái vật” Gollum

Một người Trung Quốc bắt gặp và chụp lại ảnh sinh vật lạ có ngoại hình giống với quái vật Gollum gớm ghiếc trong phim Chúa Nhẫn.


Mới đây, một người đàn ông Trung Quốc đang đi cắm trại với bạn bè ở thung lũng Huairou gần Bắc Kinh đã bất ngờ thấy một sinh vật có ngoại hình như thể quai vat Gollum đang đứng dưới khe đá. Người đàn ông đã chụp ảnh và đưa lên mạng, gây xôn xao dư luận.

Hình ảnh quái vật được cho là xuất hiện ở gần Bắc Kinh khiến cộng đồng mạng xôn xao
Chủ nhân chụp những bức ảnh này kể lại: “Tôi đi bộ ra xa để tiểu tiện và đột nhiên nhìn thấy một con quái vật. Tôi liền chụp vài tấm ảnh về nó. Giờ nhớ lại phút giây can đảm đó, tôi cảm thấy sợ hãi vô cùng”.
Tuy vậy, một số cộng đồng mạng khẳng định quai vat Gollum này chỉ là diễn viên đang tham gia một bộ phim khoa học viễn tưởng tại trường quay trên núi.
Xôn xao sinh vật lạ xuất hiện giống y đúc quái vật Gollum
Nhiều người cho rằng đây có thể là một ai đó đang đóng phim viễn tưởng
Hình ảnh quai vat Gollum không phải trường hợp duy nhất về sinh vật bí ẩn được phát hiện vài tháng qua. Tháng Tư mới đây, một người leo núi Canada đã công bố một video những gì anh ta tin là quái vật Sasquatch (hay còn gọi là quái vật Bigfoot) ở phía Tây Canada.
Xôn xao sinh vật lạ xuất hiện giống y đúc quái vật Gollum
Quái vật đang gây chú ý có ngoại hình giống nhân vật Gollum trong phim Chúa Nhẫn
Đoạn video đó được Myles Lamont ghi lại 2 năm trước khi anh đang leo dãy núi Tantalus, phía Bắc TP Vancouver, tỉnh British Columbia. Đoạn phim cho thấy chấm đen đang di chuyển lên đỉnh núi đã thu hút hơn 1 triệu lượt xem trên Youtube.

Con Quạ ‘thành tinh’ biết nói tiếng người ở Hải Phòng

Vừa thấy người vào cửa, những con quạ đua nhau nói: “Có khách, có khách…”, rồi “Chào sếp, chào sếp…”, “Hê lô, anh ơi, Tuấn ơi”.... Chỉ đến khi chủ ra, chúng mới thôi nói.

Quạ… thành tinh
Gần đây, người dân Hải Phòng đồn đại ầm ĩ về những con quạ… "thành tinh" thuộc sở hữu của “đại gia” nuôi chó dữ Pitbull nổi tiếng đất cảng. Nghe chuyện quạ “thành tinh”, biết nói tiếng người, thậm chí hát Quốc ca, chúng tôi liền tìm đến phường Đông Hải (Hải An, Hải Phòng), gặp anh Mai Quang Tuấn.

Vừa bước chân vào khu nhà tối om chằng chịt hệ thống chuồng trại, chúng tôi giật mình bởi những tiếng nói rành rọt: “Có khách, có khách…”, rồi “Chào sếp, chào sếp…”, “Hê lô, anh ơi, Tuấn ơi”.... Chúng tôi nhìn quanh quất không thấy ai. Lát sau mới phát hiện ra tiếng của 3 con quạ đen sì đậu trên ngọn cây.

Nghe tiếng quạ kêu, anh Tuấn từ phía cuối khu chuồng trại tìm ra tiếp khách. Giới chơi chó đất cảng thì ai cũng biết danh tiếng Mai Quang Tuấn, chuyên gia đại tài nhân bản các giống chó quý hiếm.
Anh Tuấn bên con quạ nói được tiếng người.
Anh Tuấn bên con quạ nói được tiếng người.

Anh cất tiếng gọi: “Thiên ơi xuống đây! Địa ơi xuống đây!”, tức thì hai con quạ đen sì cất tiếng chào khách sà xuống đậu trên vai anh. Con quạ tên Nhân đậu trên cành cây, chân bị buộc bằng dây thừng cứ luôn mồm chào khách, mà không chịu xuống. Anh Tuấn kể rằng, xưa nay, dân ta vốn coi giống quạ là thứ ma quỷ, chuyên mang lại điềm dữ. Nghe tiếng kêu “quạ, quạ” của nó, nhất là vào ban đêm, người ta đã dựng tóc gáy, thậm chí muốn vác súng bắn chết. Vậy nên, khi con quạ đậu trên cây trước nhà người khác, nói tiếng người, thì người ta còn sợ hãi hơn. Ai cũng tin rằng đây là những con quạ thành tinh, chứ chẳng phải quạ thường. Mặc dù với người Việt, con quạ không được coi trọng, nhưng với người Do Thái thì nó là con vật thân thiết. Người Do Thái huấn luyện quạ và chim ưng phục vụ cho việc săn bắn, cảnh giới.

Chú quạ tên Thiên.
Chú quạ tên Thiên.

Biết rằng, quạ là loài vật rất thông minh, nên một ngày cách đây 3 năm, khi lang thang ở chợ Hàng, gian bán sinh vật cảnh, thấy người bán con quạ non, anh Tuấn mua ngay. Anh Tuấn đăt tên cho nó là Thiên. Quạ là loài ăn cả xác thối, nên rất dễ nuôi, thứ gì nó cũng ăn. Nuôi từ nhỏ, nên con Thiên quấn người lắm. Nhốt một thời gian thì anh thả ra. Thiên bay xa đến đâu, nhưng chỉ cần cất tiếng gọi “Thiên ơi!”, là nó tìm về. Ngày bay đi kiếm ăn, nhưng chiều tối là mò về bên ông chủ. Từ ngày nuôi con vật này, anh Tuấn chịu nhiều điều tiếng và đặc biệt liên tục bị… góp ý. Anh Tuấn kể rằng, anh chỉ sợ vô phúc con Thiên nhà anh đậu vào nhà nào có người già đang ốm nặng, lại cất tiếng kêu “quạ, quạ”, để rồi họ đổ cho anh cái tội ám quẻ nhà người ta, thì khó mà giải thích. Anh Tuấn đã giải thích nhiều rồi, rằng những quan niệm quạ mang điềm gở chỉ là đồn đại, nhưng chẳng ai chịu tin. Thậm chí, nhiều người còn dọa rằng chính gia đình anh sẽ lãnh điềm gở đầu tiên! Quạ thành… ca sĩ Là người yêu mến động vật, lại hiểu trí thông minh tuyệt vời của quạ, nên anh kiên trì dạy dỗ con vật này. Anh dạy nó cử chỉ thân thiện với con người, cách phát hiện tiếng gọi của anh, rồi những động tác biểu diễn xiếc.

Cả 3 con quạ của anh Tuấn đều biết nói tiếng người.
Cả 3 con quạ của anh Tuấn đều biết nói tiếng người.
Trong quá trình dạy con vật này biết phát hiện tiếng gọi, anh đã ngã bổ chửng khi nó nhại lại tiếng của anh. Lúc đó, bản thân anh Tuấn cũng hãi. Nhưng rồi, anh vào mạng tìm hiểu, mới biết rằng, không chỉ vẹt, yểng, mà loài quạ cũng biết nhại tiếng người, thậm chí chúng nói còn tốt hơn. Phát hiện khả năng nói của Thiên, anh đã kiên trì dạy nó tập nói. Chỉ trong vòng một tháng, con Thiên đã biết những từ xưng hô cơ bản trong gia đình anh. Nó biết gọi tên anh, gọi tên vợ, con anh mỗi khi gặp. Điều kinh ngạc là con quạ còn “hát” được một số từ, đoạn trong những bài hát mà anh thường ngêu ngao. Bây giờ, trong những lúc rỗi rãi, không có người lạ, con Thiên còn hát… Quốc ca! Quá mê mẩn sự thông minh của loài quạ, nên anh Tuấn ra chợ chim đặt hàng những lái buôn. Vài tháng sau, anh đã mua thêm được hai quạ đực nữa, đặt tên là Địa và Nhân. Anh hi vọng, hai con Địa và Nhân lớn lên, sẽ phối với con Thiên để sinh ra bầy quạ biết nói, biết hát. Bây giờ, hễ có người lạ vào nhà, thì chúng gật gù những câu dễ thương: Chào khách, chào sếp… Chỉ khi nào anh Tuấn ra tiếp, thì những cái “loa” ấy mới chịu tắt. Theo anh Tuấn, việc dạy quạ nói không có gì khó khăn, chỉ cần người dạy kiên trì, yêu thương, tận tình chăm sóc chúng. Hàng ngày, khi cho quạ ăn, anh lại luôn miệng trò chuyện với chúng, để chúng bắt chước. Muốn dạy câu gì, anh phải nhắc đi nhắc lại. Chỉ khi chúng nói theo, anh mới cho ăn. Loài quạ thông minh, lại háu ăn, nên chúng học rất chóng vánh. Ngoài việc dạy nói, anh còn dạy chúng điệu bộ biểu cảm như con người. Theo anh Tuấn, không chỉ có tài học vẹt tiếng người, mà loài quạ còn có đặc tính thù dai. Sở dĩ anh phát hiện ra đặc tính đó, là một lần anh chuyển chuồng cho con Thiên. Lần đó, thấy chuồng chật, nên anh đóng một cái chuồng mới lớn hơn. Anh dỗ nó sang, nhưng nó không chịu. Anh Tuấn liền túm cổ cưỡng ép nó sang lồng mới. Từ khi sang lồng mới, anh Tuấn thấy con Thiên thay tính đổi nết hẳn. Nó vẫn ăn, vẫn học nói, nhưng nó không còn thân thiện nữa. Hễ anh đưa tay bắt là nó mổ. Phải mất mấy tháng trời, chăm sóc chu đáo lắm, con Thiên mới tạm quên mối thù mà ông chủ cưỡng bức nó.